Морфологические и синтаксические свойства
править
Основа инфекта: caecā-
|
Praesens
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
caecō
|
caecor
|
caecem
|
caecer
|
—
|
—
|
2 p.
|
caecas
|
caecāris
|
caeces
|
caecēris
|
caecā
|
caecare
|
3 p.
|
caecat
|
caecātur
|
caecet
|
caecētur
|
—
|
—
|
Plur.
|
1 p.
|
caecāmus
|
caecāmur
|
caecēmus
|
caecēmur
|
—
|
—
|
2 p.
|
caecātis
|
caecāmini
|
caecētis
|
caecēmini
|
caecāte
|
caecamini
|
3 p.
|
caecant
|
caecantur
|
caecent
|
caecentur
|
—
|
—
|
|
Imperfectum
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
caecābam
|
caecābar
|
caecārem
|
caecārer
|
2 p.
|
caecābas
|
caecabāris
|
caecāres
|
caecarēris
|
3 p.
|
caecābat
|
caecabātur
|
caecāret
|
caecarētur
|
Plur.
|
1 p.
|
caecabāmus
|
caecabāmur
|
caecarēmus
|
caecarēmur
|
2 p.
|
caecabātis
|
caecabamini
|
caecarētis
|
caecarēmini
|
3 p.
|
caecābant
|
caecabantur
|
caecarent
|
caecarentur
|
|
Futūrum I
|
Indicatīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Sing.
|
1 p.
|
caecābo
|
caecabor
|
—
|
2 p.
|
caecābis
|
caecaberis
|
caecāto
|
3 p.
|
caecābit
|
caecabitur
|
caecāto
|
Plur.
|
1 p.
|
caecabimus
|
caecabimur
|
—
|
2 p.
|
caecabitis
|
caecabimini
|
caecatōte
|
3 p.
|
caecabuntur
|
caecanto
|
Infīnitivus praesentis actīvi
|
caecāre
|
Infīnitivus praesentis passīvi
|
caecāri
|
Participium praesentis actīvi
|
caecāns
|
Gerundium
|
caecandī
|
Gerundivum
|
caecandus, -a, -um
|
Основа перфекта: caecāv-
|
Perfectum
|
Plusquamperfectum
|
Futūrum II
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Indicatīvus
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Sg.
|
1 p.
|
caecāvī
|
caecāverim
|
caecāveram
|
caecāvissem
|
caecāverō
|
2 p.
|
caecāvisti
|
caecāveris
|
caecāveras
|
caecāvisses
|
caecāveris
|
3 p.
|
caecāvit
|
caecāverit
|
caecāverat
|
caecāvisset
|
caecāverit
|
Pl.
|
1 p.
|
caecāvimus
|
caecāverimus
|
caecāverāmus
|
caecāvissēmus
|
caecāverimus
|
2 p.
|
caecāvistis
|
caecāveritis
|
caecāverātis
|
caecāvissētis
|
caecāveritis
|
3 p.
|
caecāvērunt
|
caecāverint
|
caecāverant
|
caecāvissent
|
caecāverint
|
Infīnitivus perfecti actīvi
|
caecāvisse
|
Основа супина: caecāt-
Participium perfecti passivi
|
caecātus, -a, -um
|
Participium futuri activi
|
caecātūrus, -a, -um
|
Supinum I
|
caecātum
|
Supinum II
|
caecātū
|
cae-co
Глагол, первое спряжение.
Корень: -caec-; окончание: -o.
Семантические свойства
править
- делать слепым, лишать зрения ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
- ослеплять, помрачать ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
- парализовать, притуплять ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
- затемнять ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
- делать непонятным, затемнять ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
-
-
-
-
Родственные слова
править
Происходит от Шаблон:этимология:caecare
Фразеологизмы и устойчивые сочетания
править
- Форма датива и аблатива мужского и среднего родов единственного числа от прилагательного caecus ◆ Dicunt ergo cæco iterum : Tu quid dicis de illo qui aperuit oculos tuos ? Ille autem dixit : Quia propheta est. — Опять говорят слепому: ты что́ скажешь о Нем, потому что Он отверз тебе очи? Он сказал: это пророк. «Евангелие от Иоанна», 9:17 // «Вульгата»