Морфологические и синтаксические свойства
править
Основа инфекта: illicĭ-
|
Praesens
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
illiciō
|
illicior
|
illiciam
|
illiciar
|
—
|
—
|
2 p.
|
illicis
|
illiceris
|
illicias
|
illiciāris
|
illice
|
illicere
|
3 p.
|
illicit
|
illicitur
|
illiciat
|
illiciātur
|
—
|
—
|
Plur.
|
1 p.
|
illicimus
|
illicimur
|
illiciāmus
|
illiciāmur
|
—
|
—
|
2 p.
|
illicitis
|
illicimini
|
illiciātis
|
illiciāmini
|
illicite
|
illicerēmini
|
3 p.
|
illiciunt
|
illiciuntur
|
illiciant
|
illiciantur
|
—
|
—
|
|
Imperfectum
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Pass.
|
Sing.
|
1 p.
|
illiciēbam
|
illiciebar
|
illicerem
|
illicerer
|
2 p.
|
illiciēbas
|
illiciebāris
|
illiceres
|
illicerēris
|
3 p.
|
illiciēbat
|
illiciebātur
|
illiceret
|
illicerētur
|
Plur.
|
1 p.
|
illiciebāmus
|
illiciebāmur
|
illicerēmus
|
illicerēmur
|
2 p.
|
illiciebātis
|
illiciebamini
|
illicerētis
|
illicerēmini
|
3 p.
|
illiciēbant
|
illiciebantur
|
illicerent
|
illicerentur
|
|
Futūrum I
|
Indicatīvus
|
Imperatīvus
|
Act.
|
Pass.
|
Act.
|
Sing.
|
1 p.
|
illiciam
|
illiciar
|
—
|
2 p.
|
illiciēs
|
illiciēris
|
illicito
|
3 p.
|
illiciet
|
illiciētur
|
illicito
|
Plur.
|
1 p.
|
illiciēmus
|
illiciēmur
|
—
|
2 p.
|
illiciētis
|
illiciēmini
|
illicitōte
|
3 p.
|
illiciēntur
|
illiciunto
|
Infīnitivus praesentis actīvi
|
illicĕre
|
Infīnitivus praesentis passīvi
|
illici
|
Participium praesentis actīvi
|
illiciens
|
Gerundium
|
illiciendi
|
Gerundivum
|
illiciendus, -a, -um
|
Основа перфекта: illēx-
|
Perfectum
|
Plusquamperfectum
|
Futūrum II
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Indicatīvus
|
Coniunctīvus
|
Indicatīvus
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Act.
|
Sg.
|
1 p.
|
illēxī
|
illēxerim
|
illēxeram
|
illēxissem
|
illēxerō
|
2 p.
|
illēxisti
|
illēxeris
|
illēxeras
|
illēxisses
|
illēxeris
|
3 p.
|
illēxit
|
illēxerit
|
illēxerat
|
illēxisset
|
illēxerit
|
Pl.
|
1 p.
|
illēximus
|
illēxerimus
|
illēxerāmus
|
illēxissēmus
|
illēxerimus
|
2 p.
|
illēxistis
|
illēxeritis
|
illēxerātis
|
illēxissētis
|
illēxeritis
|
3 p.
|
illēxērunt
|
illēxerint
|
illēxerant
|
illēxissent
|
illēxerint
|
Infīnitivus perfecti actīvi
|
illēxisse
|
Основа супина: illect-
Participium perfecti passivi
|
illectus, -a, -um
|
Participium futuri activi
|
illectūrus, -a, -um
|
Supinum I
|
illectum
|
Supinum II
|
illectū
|
il-li-ci·o
Глагол, третье спряжение.
Приставка: il-; корень: -lici-; окончание: -o.
- заманивать, сманивать, совращать, соблазнять; подстрекать, втягивать, вовлекать ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
- поощрять, подбодрять ◆ Отсутствует пример употребления (см. рекомендации).
-
-
-
-
Происходит от Шаблон:этимология:illicere
Фразеологизмы и устойчивые сочетания
править